Nguyên nhân
Chiến tranh Lạnh bắt đầu sau khi Thế chiến II kết thúc và phe đồng minh phương Tây và phương Đông bắt đầu chia cắt châu Âu và thế giới thành hai hệ thống chính trị và kinh tế đối lập: phương Tây dẫn đầu bởi Mỹ và các đồng minh của nó, và phương Đông dẫn đầu bởi Liên Xô và các quốc gia Xô Viết.
Nguyên nhân chính của chiến tranh Lạnh là sự khác biệt về hệ tư tưởng và lợi ích chính trị của Mỹ và Liên Xô. Mỹ đại diện cho các nguyên tắc dân chủ, tự do cá nhân và kinh tế tự do, trong khi Liên Xô đại diện cho chủ nghĩa xã hội, quyền lực nhà nước và kinh tế quốc gia. Cuộc cạnh tranh giữa hai phe trở nên căng thẳng hơn khi cả hai đều muốn mở rộng vùng ảnh hưởng và tìm kiếm sự ủng hộ của các quốc gia khác trên toàn cầu.
Cả Mỹ và Liên Xô đều muốn mở rộng vùng ảnh hưởng chính và quân sự của mình trên toàn cầu. Họ cạnh tranh để thu hút các quốc gia khác vào liên minh của mình và kiểm soát các khu vực chiến lược quan trọng.
Hai bên đã tham gia vào cuộc đua vũ trang và phát triển vũ khí hạt nhân. Đây là một yếu tố quan trọng làm tăng căng thẳng và lo lắng về nguy cơ chiến tranh hạt nhân trong suốt thời kỳ chiến tranh lạnh.
Mỹ và Liên Xô còn cạnh tranh trong lĩnh vực kinh tế để tăng cường sức mạnh quốc gia của mình. Cả hai phe đều cố gắng kiểm soát thị trường và thu hút các quốc gia khác
Diễn biến
Trong suốt thời kỳ chiến tranh lạnh, hai phe đã tham gia vào cạnh tranh với nhau ở nhiều lĩnh vực.Sau Thế chiến II, Mỹ đưa ra Kế hoạch Marshall vào năm 1947 Cung cấp viện trợ kinh tế cho các quốc gia châu Âu để khôi phục kinh tế và ngăn chặn sự mở rộng của chủ nghĩa xã hội. Liên Xô phản đối mục tiêu này và thành lập Đại dương xanh, một liên minh kinh tế và quân sự với các nước Xô Viết.
Hải liên minh quân sự chính trị được hình thành trong thời kỳ chiến tranh Lạnh là NATO (Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương) và Khối Warszawa (liên minh các nước Đông Âu dưới quyền) lãnh đạo của Liên Xô. Cả hai liên minh này có tác động đáng kể đến quan hệ quốc tế và cân bằng lực lượng quân sự trên toàn cầu.
Berlin bị cắt xén thành phần Đông và phần Tây sau Thế chiến II. Cuộc khủng hoảng Berlin năm 1948-1949 là cuộc đối đầu căng thẳng giữa Mỹ và Liên Xô khi Liên Xô cố gắng ngăn chặn việc Mỹ và các quốc gia phương Tây cung cấp viện trợ và tiếp tế cho người dân phía Đông Berlin.
Năm 1962, Liên Xô phát triển tên lửa nhân ở Cuba, gần bờ biển Mỹ. Đây là một cuộc khủng hoảng quân sự nghiêm trọng và tôi đối mặt với nguy cơ ẩn của một cuộc tấn công hạt nhân. Cuộc khủng hoảng kết thúc sau khi cam của tôi không xâm nhập được vào Cuba và Liên Xô đồng ý rút tên lửa khỏi Cuba.
Cả hai phe cũng cạnh tranh trong việc mở rộng vùng ảnh hưởng chính trị và quân sự của mình trên toàn cầu, thông qua việc hỗ trợ các phe phản đối nhau trong các xung đột vùng lục địa như Chiến tranh Triều Tiên, Chiến tranh Việt Nam Nam và Chiến tranh Đông Dương.
Kết quả
Chiến tranh lạnh đã đóng góp phần chính trong sự sụp đổ của Liên Xô vào năm 1991. Việc suy yếu kinh tế và chính trị cùng với cuộc đấu tranh dân chủ đã dẫn đến tan rã của hệ thống Xô viết. Các nước Đông Âu đã đổi mới và chuyển hướng chính trị, nền dân chủ và kinh tế thị trường tự do.
Kết thúc chiến tranh lạnh đã thay đổi cân bằng lực lượng và quyền lực toàn cầu. Mỹ trở thành siêu cường duy nhất và có vai trò lãnh đạo toàn cầu, khi Liên Xô và phe Đông Âu mất đi hệ thống trị và quyền lực trước đây.
NATO (Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương) vẫn tiếp tục tồn tại và phát triển sau khi kết thúc chiến tranh lạnh. NATO đã mở rộng và tiếp nhận thêm các thành viên từ các quốc gia Đông Âu và gia tăng vai trò của mình trong việc duy trì hòa bình và an ninh châu Âu.
Kết quả của chiến tranh Lạnh là các bên đã nhận thức được nguyên cơ của cuộc chiến tranh hạt nhân và đàm phán để giảm thiểu căng thẳng và kiểm soát vũ khí. Các hiệp định giảm quy mô vũ khí hạt nhân như Hiệp định SALT và Hiệp định START đã được ký kết giữa Hoa Kỳ và Liên Xô. Kết thúc chiến tranh lạnh đã tạo ra một môi trường mới trong quan hệ quốc tế